Tu La Vũ Thần

Chương 103: Kết Giới Thuật


Cổ uy áp đó vô cùng mạnh mẽ, cuốn sạch tất cả mọi thứ có trên đường đi. Ngay cả cây cối che trời cũng lắc lư theo nó, hoa cỏ dưới chân cũng bay tán loạn khắp nơi, khu vực núi rừng này đã không còn vẻ yên bình vốn có nữa rồi.

- Huyền Vũ Cảnh?!

Sở Phong cùng với Tô Nhu đều cảm thấy giật mình, bởi vì bọn họ đều có thể từ khí tức này cảm thụ được, đây là một cao thủ Huyền Vũ Cảnh. Thậm chí cái loại khí tức này, so với Tô Nhu còn cường hãn hơn.

Mà dưới uy áp đang bao phủ, một vị lão giả từ trong rừng chậm rãi đi ra, đi tới bên cạnh Lãnh Vô Tội.

Lão giả mặc y phục màu đen, thân cao chưa đầy năm thước, diện mạo xấu xí, nhưng trên gương mặt già nua đầy nếp nhăn, lại tản ra sự tàn nhẫn.

(1 thước = 1/3 mét)

Tuổi tác của vị lão giả này thật sự quá lớn, mỗi bước đi đều run rẩy lảo đảo, phảng phất như bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống. Sau đó cứ như vậy mà ngã chết, thọ mệnh đã gần hết rồi. Thế nhưng Sở Phong cùng với Tô Nhu cũng không dám khinh thường lão, bởi vì lúc này khí tức đang bao phủ lấy bọn họ, quả thật là đến từ lão giả này.

- Lão Tổ.

Lãnh Vô Tội nhìn thấy vị lão giả này thì lập tức cung kính thi lễ.

- Lão tổ Lãnh gia, không ngờ ngay cả ngươi cũng đích thân xuất mã. Xem ra lần này Lãnh gia các ngươi thật sự quyết tâm đối phó với Sở Phong.

- Chỉ là ta có hơi hiếu kỳ, Sở Phong đến tột cùng đã đắc tội gì với các ngươi, mà khiến cho các ngươi quyết tâm dồn hắn vào chỗ chết.

Tô Nhu tựa hồ nhận thức vị lão tổ Lãnh gia này.

- Tội nhi nhà ta chính là niềm hi vọng của Lãnh gia, bất cứ người cản bước tiến của nó, Lãnh gia ta nhất định sẽ dốc hết sức để diệt trừ. Dù Tô Nhu tiểu thư có thân phận đặc biệt thì Lãnh gia ta cũng tuyệt đối không lưu tình.

Lão tổ Lãnh gia mỉm cười nói, thế nhưng nụ cười của hắn lại rất dọa người.

- Ý của ngươi là ngay cả Tô Nhu ta mà ngươi cũng nhất định phải diệt trừ sao?

Tô Nhu lạnh giọng hỏi.

- Tô Nhu tiểu thư à! Ngươi cần gì phải biết rõ mà vẫn còn cố hỏi chứ?

Lão tổ Lãnh gia cười rất là âm hiểm.

- Hừ, vậy thì phải xem ngươi có bản lĩnh đó hay không đã.

Tô Nhu nắm cánh tay Sở Phong, xoay người muốn chạy trốn.

Nhưng mà, nàng chưa kịp nhúc nhích thì cổ uy áp đang bao phủ khu vực này đột ngột tăng mạnh. Tựa như một cái tù lao vô hình, đem hai người phong tỏa ở nơi này.

- Huyền Vũ tam trọng!!

Tô Nhu giật mình, dù là Huyền Vũ Cảnh nhất trọng kém nhất, đã là một cái hào vô cùng rộng không có cách nào vượt qua được. Trừ phi là hạng người thiên phú thật tốt, bằng không thì căn bản không có cách nào chống lại được.

Đừng thấy Lãnh gia Lão Tổ này chỉ cao hơn Tô Nhu hai trọng, nhưng đã khiến Tô Nhu không có cách nào chống cự, thậm chí ở trước mặt hắn đã hoàn toàn mất đi cơ hội chạy trốn.

Mà đây chính là chỗ đáng sợ của Huyền Vũ Cảnh, nhất trọng cao hơn nhất trọng, mà mỗi trọng đều rất khó để đột phá. Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao Thanh Châu cảnh nội này, cường giả Huyền Vũ Cảnh không ít, nhưng không có vị nào có thể bước vào Thiên Vũ Cảnh cả.

Trên con đường tu võ, chính là vận dụng thiên địa khí tức, khai phá điểm cực hạn thân thể, tố chất thân thể cao hay thấp, năng lực lĩnh ngộ của bản thân mạnh hay yếu, chính là những yếu tố quyết định con đường tu võ dài hay ngắn.

Nhưng điểm duy nhất có thể xác định chính là càng tu luyện về sau, càng khó khống chế khí tức trong tay, cũng rất khó nắm bắt sự huyền bí của thân thể, nhưng thực lực thu được lại càng thêm cường đại.

- Tô Nhu tiểu thư, nếu muốn trách chỉ có thể trách chính ngươi, trách chính ngươi xen vào việc của người khác, phải trả giá bằng cả tính mạnh của ngươi.

Lãnh gia Lão Tổ bắt đầu bước từng bước đến gần, hai mắt gắt gao nhìn Tô Nhu cùng với Sở Phong đã bị uy áp của mình phong bế tất cả hành động. Nụ cười trên mặt càng rõ ràng hơn, hơn nữa còn phát ra sát khí nồng nặc, giống như là đang nhìn hai con kiến trong lòng bàn tay, chỉ cần lão hơi động ngón tay một chút là có thể đem hai người nghiền chết một cách rất dễ dàng.

- Lãnh lão đầu, ngươi xuất thủ với ta, nếu như bị cha ta biết được thì Lãnh gia ngươi nhất định sẽ bị tiêu diệt.

Thấy thế, Tô Nhu cũng bắt đầu trở nên luống cuống, thực lực của lão gia hỏa này không phải chuyện đùa, với thực lực của nàng căn bản không thể nào phảng kháng lại được.

Mà Sở Phong, ngay cả năng lực giãy dụa cũng không có, Lãnh gia Lão Tổ này quá mạnh. Lúc này, Nếu không phải Tô Nhu đang lấy khí tức của nàng, bảo hộ Sở Phong thì sợ rằng chỉ cần uy áp của Lãnh gia Lão Tổ, cũng đủ khiến cho Sở Phong hít thở không thông rồi.
- Không cần ngươi nói ta cũng biết điều đó, nếu để cho phụ thân ngươi biết việc này thì Lãnh gia ta sẽ đối mặt tình cảnh bất lợi thế nào. Tuy nhiên đáng tiếc là hắn vĩnh viễn cũng sẽ không biết được, ngươi bị ta giết chết.

Lãnh gia Lão Tổ chậm rãi giơ tay lên, một cổ huyền lực đáng sợ đang ngưng tụ trong lòng bàn tay của lão.

- Ngươi làm sao biết, phụ thân Tô Nhu sẽ không biết việc này?

Nhưng đúng lúc này, lại có một giọng nói vang lên trong rừng sâu.

Giọng nói này vô cùng quỷ dị, cũng không phải là là đến từ một hướng, mà là truyền từ bốn phương tám hướng, rõ ràng không thể xác định được nó vang đến từ nơi nào, nhưng lại chấn động tâm phách con người, phảng phất như cái thanh âm này là từ đáy lòng truyền ra vậy.

- Là ai?

Cái thanh âm này khiến cho Lãnh gia Lão Tổ cùng với Lãnh Vô Tội vô cùng sợ hãi, bởi vì chỉ cần nghe giọng nói thì bọn họ cũng có thể nhận ra, vị lão giả đó chắc chắn là một vị cao thủ tu võ.

"Ông" cảm giác thấy có điều gì đó không đúng, Lãnh Vô Tội vội vàng đem tinh thần lực khuếch tán ra, muốn dò xét phương vị người kia.

- Ô a.

Nhưng hắn vừa vận dụng tinh thần lực, lập tức kêu thảm thiết một tiếng, hai tay ôm lấy đầu, sau đó liền quỳ xuống đất..

- Tội nhi, ngươi làm sao vậy?

Một màn quỷ dị này đã khiến cho Lãnh gia Lão Tổ vô cùng sợ hãi, thân hình liền phóng về đến bên cạnh Lãnh Vô Tội, nâng hắn dậy.

Mà lúc này, khuôn mặt Lãnh Vô Tội tái nhợt, hai mắt trợn trắng, trong ánh mắt tràn ngập vẻ sợ hãi, đôi môi run run, thấp giọng nói:

- Là.. Là... Là một vị Giới Linh Sư!

- Cái gì?

Nghe nói thế, Lãnh gia Lão Tổ cũng sắc mặt đại biến, Giới Linh Sư? Lại là một nhân vật vô cùng cao minh, thế nào lại tập trung ở chỗ này chứ?

- Lão Tổ, chạy mau!!

Nhưng đúng lúc này, Lãnh Vô Tội lại đột nhiên nghĩ tới một người, vội vàng la lên.

Mà thấy dáng dấp Lãnh Vô Tội vô cùng sợ hãi, Lãnh gia Lão Tổ cũng không kịp nghĩ nhiều, nắm lấy cánh tay Lãnh Vô Tội lập tức muốn chạy trốn.

- Phanh.

- Ô oa.

Nhưng vừa chạy được hai bước, Lãnh gia Lão Tổ cư nhiên kêu thảm thiết một tiếng, thân thể dội ngược trở về, phảng phất như đụng vào bức tường vậy.

"Ông" mà đúng lúc này, Sở Phong cùng với Tô Nhu cũng kinh ngạc phát hiện, nơi Lãnh gia Lão Tổ vừa dội ngược trở về, cư nhiên thực sự xuất hiện một cái tường nửa trong suốt, hơn nữa bức tường này đang khuếch tán rộng ra, rất nhanh liền đem hai vị Lãnh gia giam trong đó.

- Hây a!

Lãnh gia Lão Tổ đứng dậy, đưa tay đánh ra một quyền vào bức tường bán trong suốt,

Lực đạo của một quyền này không phải là chuyện đùa, không chỉ ngưng tụ huyền lực, mà là một loại vũ k. Nhưng công kích mạnh như vậy đánh vào bức tường nhìn qua có vẻ như chỉ là một miếng băng mỏng, cư nhiên chỉ là phát ra một tiếng nổ, nhưng lại không thể lay động được bức tường này. Ngay cả một một vết nức cũng không xuất hiện, ngược lại nắm đấm của Lãnh gia Lão Tổ, không ngờ lại chảy đầy máu tươi, hắn đã bị thương rất nặng.

- Đây là cái quỷ gì vậy?!

Lãnh gia Lão Tổ vô cùng bực bội, bức tường bán trong suốt bao phủ từ đầu đến dưới chân, bao cả bốn phương tám hướng, đem hai người giam cầm trong đó. Hơn nữa lúc này nó còn đang co lại, nếu như cứ tiếp tục thế này thì hai người bọn hắn nhất định sẽ bị ép đến chết.

Nghĩ đến đây, Lãnh gia Lão Tổ lần thứ hai thi triển ra một loại vũ kỹ vô cùng cường hãn, một lần lại một lần công kích vào bức tường. Mỗi công kích đều mang theo sức mạnh vô cùng cường đại, có thể khiến cho mặt đất dưới chân chấn động không ngừng, thậm chí dưới chân Sở Phong cũng xuất hiện vô số vết nứt.

Nhưng mà dù có công kích thế nào cũng không thể nào lay động được bức tường thần bí này, thậm chí không cách nào thay đổi được sự thật là bức tường đang co rút với tốc độ rất nhanh.

Mà so với việc Lãnh gia Lão Tổ liều mạng chống đối, mặt mày Lãnh Vô Tội cũng đã xám như tro tàn, ngơ ngác đứng ở tại chỗ, thân thể run run, mở miệng nói:

- Lão Tổ, đây... đây... Đây là Kết Giới Thuật!